Tuesday, July 29, 2014

TẤM THẢM CỦA AI

Thời Nam Bắc triều, ở Bắc Ngụy có xảy ra một vụ xửa án đến ly kỳ.

Có người gùi một tải muối tới bán ở thị trấn nọ, giữa đường gặp người đốn củi cũng định tới thị trấn đo bán củi, Họ cùng ngồi nghỉ dưới bóng một cây to. Nhưng khi cả hai cùng định đi tiếp thì xảy ra kiện tụng tấm thảm ở mặt đất. Ai cũng bảo là của chính mình, chẳng ai chịu ai, cuối cung thành ra gianhg giật, đánh nhau to, khiến những người qua đường phải nhảy tới can gián & giải hai người tới của quan.

Quan tòa bảo họ lần lượt kể lại sự tình đầu đuôi.

Người bán muối cướp cơ hôi, nói trước:

- Tấm thảm là của tôi! Tôi tha nó đi khắp mọi nơi để lót vai, đặt lên tải muối đem bán, đã dùng được hơn 5 năm rồi!

- Mày là kẻ lường gạt nói dối! Làm sao dám lấy của người khác làm của chính mình? Tấm thảm này khi vào núi đốn củi tôi vẫn khoác cho ấm. Khi vác củi, tôi lại dùng nó làm đệm vai cho đỡ đau!

Nghe ai nói cũng chí lý, chẳng rõ ai là chủ của tấm thảm cả!

Quan tòa ra lệnh:

- Cả hai người hãy lui ra ngoài, đợi đấy!

Khi 2 người đã ra khỏi nơi công đường, quan tòa mới hỏi những người giúp việc:

- Nếu nện tấm thảm này một trận thì có thể biết tấm thảm này là của ai chăng?

Nhiều người giúp việc vè người tham dự phiêm tòa đều cười ồ lên, chẳng trả lời quan tòa. Quan tòa nghiêm mặt, bảo:

- Hãy đặt tấm thảm lên chiếu và đánh 40 roi cho ta!

Nhiều người giúp việc phải theo lệnh mà làm. Xong đâu đó quan tòa tới xem xét tấm thảm, nói:

- Đúng là không chịu nổi roi vọt, đã chịu cung khai rồi đây! Truyền cho gọi hai người vào hầu tòa!

Hai người vào công đường xong, quan tòa nói:

- Tấm thảm đã cung khai rằng người bán muối là chủ nhân của nó!

Người bán củi đỏ mặt, cãi:

- Tấm thảm làm sao biết nói lời cung khai? Tấm thảm đích thực là của tôi.

Quan tòa chỉ những hạt muối nhỏ bật ra từ tấm thảm, nghiêm khắc nói:

- Gì đây! Người hãy mở mắt ra xem!

Lúc đó, người đốn củi mới cúi đầu chịu thua!

No comments:

Post a Comment